TUẦN THÁNH 2015
TÌM HIỂU VỀ TUẦN THÁNH và ĐẠI LỄ PHỤC SINH
|
Để chuẩn bị Đại Lễ Giáng Sinh, có 4 tuần lễ gọi là “Mùa Vọng”; còn để chuẩn bị Đại Lễ Phục Sinh, có 40 ngày “Mùa Chay”. Mùa Chay Thánh kéo dài 40 ngày vì Chúa Giêsu đã “ăn chay” 40 ngày đêm trong sa mạc để chuẩn bị công cuộc rao giảng của Ngài (thường được gọi là “cuộc đời công khai”), sau khi Ngài đã sống “âm thầm” khoảng 30 năm và sinh sống bằng nghề “thợ mộc” tại làng Nagiaret, miền Galilê (phía Bắc nước Do Thái).
Cuối Mùa Chay là “Tuần Thánh” (Holy Week). Tuần Thánh là tuần quan trọng nhất trong Phụng vụ của Giáo Hội. Tuần Thánh để người Kitô hữu tưởng niệm những biến cố đặc biệt trong những ngày cuối cùng cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu để cứu chuộc nhân loại.
TUẦN THÁNH
Chúa Nhật Lễ Lá
Chúa Nhật Lễ Lá mở đầu Tuần Thánh và kỷ niệm việc Chúa Giêsu được những người dân tốt lành cùng các trẻ em đón rước long trọng tiến vào Thành Thánh Giêrusalem. Chúa Nhật Lễ Lá cũng còn gọi là Chúa Nhật Chịu Nạn. Trước Thánh Lễ có làm phép lá và long trọng rước lá vào Thánh Đường để cử hành Thánh Lễ. Trong Thánh Lễ, chủ tế sẽ đọc bài Thương Khó của Chúa Giêsu, thay vì bài Phúc Âm. Lá đã được làm phép, giáo dân có thể mang về nhà và để trên bàn thờ, để nhắc nhở mọi người trong gia đình về những ngày Thánh trong Tuần Thương Khó.
Ba ngày Thứ Năm, Thứ Sáu và Thứ Bảy trong Tuần Thánh, được gọi là Tam Nhật Thánh (Easter Triduum). Đó là những ngày Thánh để kỷ niệm những biến cố trong cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu để cứu chuộc nhân loại: Ngày Thứ Năm kỷ niệm bữa Tiệc Ly, ngày Thứ Sáu kỷ niệm Chúa Giêsu chịu khổ nạn, ngày Thứ Bảy kỷ niệm Chúa Giêsu chịu táng trong mộ đá. Sau đó là Chúa Nhật Phục Sinh.
-Thứ Năm Tuần ThánhThứ Năm Tuần Thánh (Holy Thursday) để kỷ niệm việc Chúa Giêsu ăn bữa tối cuối cùng (The Last Supper) với 12 môn đệ trước khi Chúa Giêsu chia tay các môn đệ để ra đi nộp mình chịu khổ hình. Bữa ăn nầy cũng được gọi là bữa ăn “Tình Thương” (“Agapé” tiếng Hy Lạp, có nghĩa là “Tình Thương”), vì trong bữa ăn nầy, Chúa Giêsu đã lập hai Bí Tích (Sacrament) đặc biệt nói lên tình thương của Chúa đối với nhân loại: “Bí Tích Thánh Thể” để nuôi dưỡng đời sống thiêng liêng của các tín hữu bằng chính Mình và Máu Thánh Người. “Bí Tích Truyền Chức Thánh” để thiết lập chức “Linh Mục Thừa Tác”; qua Bí Tích này, Thiên Chúa tuyển chọn một số người để làm Linh Mục thừa tác, tiếp tục cử hành Bí Tích Thánh Thể và duy trì sự hiện diện của Chúa Giêsu trong Mầu Nhiệm Mình và Máu Thánh Chúa qua mọi thời gian và ở mọi nơi. Sở dĩ gọi là Linh Mục “thừa tác” vì chỉ có Chúa Giêsu là “Linh Mục Thượng Tế” trọn hảo, còn các linh mục thì được tham dự đặc biệt vào chức Linh Mục của Chúa (xin xem Thơ Thánh Phaolô gửi người Do Thái, chương 7, 8 và 9). Các tín hữu cũng được tham dự cách thiêng liêng vào chức Linh Mục của Chúa Giêsu qua Bí Tích Thánh Tẩy họ đã lãnh nhận khi gia nhập Dân Thánh Chúa. (Xin xem thơ Thứ Nhất của Thánh Phêrô, đoạn 2, câu 9). Vì thế khi ngưòi Công giáo đi lễ, không phải là chỉ “xem lễ” hay “dự lễ”, nhưng là “cùng nhau” và hợp với vị Chủ tế dâng hiến lễ vật lên Thiên Chúa và tưởng niệm cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu trên Thánh Giá để cứu chuộc nhân loại. Lễ vật dâng tiến chính là của lễ trọn hảo, là “Mình và Máu Chúa Giêsu hiện diện thật sự trong Bánh Miến và Rượu Nho tinh tuyền”. Cùng với lễ vật trọn hảo đó, các tín hữu dâng lên Chúa chính con người của mình (linh hồn và thân xác), và những hy sinh lao nhọc của mỗi người trong cuộc sống hàng ngày.
Cũng trong “bữa ăn tình thương” tối Thứ Năm Tuần Thánh, Chúa Giêsu cúi mình xuống rửa chân cho các tông đồ, để dạy cho các Ngài bài học yêu thương phục vụ trong khiêm tốn. Điều này làm cho tông đồ Phêrô sửng sốt và phản đối: “Sao Thầy mà lại phải cúi xuống rửa chân cho chúng con...”. Nhưng Chúa Giêsu bảo: “Việc Thầy làm cứ để Thầy làm”. Sau khi rửa chân cho 12 ông xong, Chúa Giêsu mới nói: “Thầy đã cúi xuống rửa chân cho chúng con là để dạy chúng con bài học yêu thương phục vụ: Như Thầy đã rửa chân cho chúng con, chúng con cũng hãy rửa chân cho nhau…” (xin xem Phúc Âm theo Thánh Gioan, đoạn 13, câu 12).
THỨ SÁU TUẦN THÁNH
Trong Đế quốc Rôma thời xưa, hình phạt chịu treo trên “thập tự giá” thường chỉ dành cho những người nô lệ. Các người bị xử án phải vác hai cây gỗ đến một ngọn núi ngoài thành phố, rồi bị đóng đanh vào hai cây gỗ đã được đóng chặt thành hình “chữ thập” (như chúng ta vẫn nhìn thấy nơi “thánh giá” của Chúa). Người ta dùng đinh đóng hai cổ tay vào hai đầu xà ngang. Còn hai chân bị đóng vào phía cuối “thập tự giá” và thường dưới hai bàn chân của “tội nhân” còn có một cái bệ nhỏ giữ hai bàn chân; mục đích là để khi đã dựng cây gỗ lên rồi, xác “tội nhân” không bị kéo trì xuống, “tội nhân” vẫn còn có thể thở được, và như vậy vẫn “phải” kéo dài sự sống trong đau đớn cho đến khi kiệt sức và chết đi. Trường hợp Chúa Giêsu thì Ngài chết nhanh hơn, vì đã bị bắt từ tối Thứ Năm, rồi bị hành hạ, đánh đập suốt đêm. Qua ngày Thứ Sáu, sau khi được lệnh của Philatô, họ mới bắt vác thánh giá ra ngoài thành Giêrusalem, đến đồi Gôn-gô-ta rồi mới đóng đinh. Lúc đó Chúa Giêsu đã hầu như đã hoàn toàn kiệt sức. Đồi Gôn-gô-ta hình như một “chiếc sọ” được gọi là “Gôn-gô-ta” “Núi Sọ” (Gôn-gô-ta theo tiếng người Do Thái thời đó có nghĩa “Núi Sọ”). Đồi nầy nằm ở phía Tây Bắc thành Giêrusalem và không xa bức tường thành bao nhiêu. (Khi đi viếng Đất Thánh, quê hương của Chúa, du khách sẽ được dẫn đến đó để kính viếng).
Chúa Giêsu chịu nạn chịu chết vào chiều Thứ Sáu, áp ngày Thứ Bảy là ngày nghỉ lễ của người Do Thái; hơn nữa lại trùng vào Đại Lễ ‘Vượt Qua’ (Passover) (PÂ Gioan 19,31), nên theo tục lệ thời đó, các “tội nhân”, sau khi đã bị xử án treo trên thập tự giá, không được để qua đêm, đến chiều tối phải hạ xuống. Nhưng trước khi hạ xuống, phải dùng búa đánh giập ống chân của “tội nhân” để chắc chắn là đã chết thật. Nếu thật sự “tội nhân” chưa chết, thì sau khi hai ống chân đã gẫy, thân xác kéo thẳng xuống, “tội nhân” không còn thở được nữa, nên phải chết trong giây lát (như đã nói ở trên). Khi các người lính đến quan sát Chúa Giêsu, họ thấy Ngài đã chết thực sự, nên không đánh giập ống chân của Ngài, nhưng có một người lính đã dùng ngọn giáo đâm vào sườn trái của xác Chúa Giêsu. Ngọn giáo đâm thấu vào trái tim và lúc đó máu và nước từ trái tim Chúa Giêsu chảy ra. Tất cả những sự kiện này đã xảy ra y như lời trong Kinh Thánh Cựu Ước đã báo trước về cái chết của Đấng Cứu Thế như thế nào. (Xin xem Phúc Âm theo Thánh Gioan đoạn 19, từ câu 31).
Vào chiều tối ngày Thứ Sáu đó, có một ông tên là Giuse người ở xứ Arimathê (ông là một thành viên có thế giá trong Hội Đồng Do Thái và vẫn âm thầm tin theo Chúa Giêsu) đã đến xin Philatô cho tháo xác Chúa xuống. Sau đó, ông cùng với ông Nicôđêmô (cũng là một thủ lãnh nhóm Pharisiêu, nhưng vẫn âm thầm tin theo Chúa Giêsu, xin xem Phúc Âm Goan, đoạn 3, câu 1) táng xác Chúa theo tục lệ người Do Thái thời đó: tẩm liệm xác Chúa bằng thuốc thơm, quấn khăn liệm và đặt trong mộ đá. Mộ đá còn mới, của ông Giuse Arimathê và nằm trong thửa vườn của gia đình ông. Vườn nầy lại gần nơi Chúa Giêsu chịu đóng đanh (xin xem Phúc Âm Gioan đoạn 19, từ câu 38). Trong lúc hai ông táng xác Chúa, thì có Bà Maria Madalêna và Maria mẹ ông Gio-xê chứng kiến (Phúc Âm Maccô đoạn 15, câu 47). Chắc là có một số người khác nữa cùng tham dự cuộc táng xác; nhất là Đức Maria, Mẹ Chúa Giêsu; nhưng không thấy Phúc Âm nói đến. Còn Thánh Giuse có thể Chúa đã cất Ngài về trước rồi.
*Chiều thứ bảy -18 giờ thánh lễ I
*Chiều: - 17 giờ: Thánh Lễ III
(Trước các Thánh Lễ có Nghi Thức Làm Phép Lá Và Rước Lá Trọng Thể)
II. THỨ HAI, THỨ BA, THỨ TƯ TUẦN THÁNH: (30-31/03 và 01/04/2015) Sáng thánh lễ như bình thường
BPV
Lưu ý:
Ngày Thứ Sáu Tuần Thánh (đặc biệt trong tiếng Anh, không gọi là “Holy Friday”, nhưng gọi là “Good Friday”) là ngày rất tốt lành cho toàn thể nhân loại, vì Chúa Giêsu đã chịu nạn và chịu chết trong ngày này để đền tội cho nhân loại và mở đường cứu rỗi cho mọi người; vì thế có lệ kiêng thịt ngày thứ Sáu, nhất là trong Mùa Chay Thánh. Giờ Chúa Giêsu chịu chết trên thập giá là vào khoảng 3 giờ chiều (theo giờ của người Do Thái hồi đó là “giờ thứ chín”) (xin xem Phúc Âm theo Thánh Luca, đoạn 23, từ câu 44). Ngày Thứ Sáu Tuần Thánh không có Thánh lễ, nhưng có cuộc Suy Ngắm “Đàng Thánh Giá” long trọng và tiếp theo là cuộc cử hành “Tưởng Niệm Cuộc Thương Khó” của Chúa Giêsu, thường vào khoảng 3 giờ chiều; tuy nhiên có thể cử hành muộn hơn để giáo dân có thể đến tham dự đông đủ, nhưng phải trước 9 giờ tối. Ngày Thứ Sáu Tuần Thánh có luật buộc ăn chay và kiêng thịt để tưởng niệm cuộc thương khó của Chúa Giêsu đã chịu chết trên cây Thánh Giá để cứu chuộc nhân loại; vì thế Thánh Giá luôn hiện diện nơi các Thánh đường, các nơi thờ phượng, trên bàn thờ trong các gia đình giáo dân và đặc biệt trên các phần mộ của các Kitô hữu đã qua đời.
Trong Đế quốc Rôma thời xưa, hình phạt chịu treo trên “thập tự giá” thường chỉ dành cho những người nô lệ. Các người bị xử án phải vác hai cây gỗ đến một ngọn núi ngoài thành phố, rồi bị đóng đanh vào hai cây gỗ đã được đóng chặt thành hình “chữ thập” (như chúng ta vẫn nhìn thấy nơi “thánh giá” của Chúa). Người ta dùng đinh đóng hai cổ tay vào hai đầu xà ngang. Còn hai chân bị đóng vào phía cuối “thập tự giá” và thường dưới hai bàn chân của “tội nhân” còn có một cái bệ nhỏ giữ hai bàn chân; mục đích là để khi đã dựng cây gỗ lên rồi, xác “tội nhân” không bị kéo trì xuống, “tội nhân” vẫn còn có thể thở được, và như vậy vẫn “phải” kéo dài sự sống trong đau đớn cho đến khi kiệt sức và chết đi. Trường hợp Chúa Giêsu thì Ngài chết nhanh hơn, vì đã bị bắt từ tối Thứ Năm, rồi bị hành hạ, đánh đập suốt đêm. Qua ngày Thứ Sáu, sau khi được lệnh của Philatô, họ mới bắt vác thánh giá ra ngoài thành Giêrusalem, đến đồi Gôn-gô-ta rồi mới đóng đinh. Lúc đó Chúa Giêsu đã hầu như đã hoàn toàn kiệt sức. Đồi Gôn-gô-ta hình như một “chiếc sọ” được gọi là “Gôn-gô-ta” “Núi Sọ” (Gôn-gô-ta theo tiếng người Do Thái thời đó có nghĩa “Núi Sọ”). Đồi nầy nằm ở phía Tây Bắc thành Giêrusalem và không xa bức tường thành bao nhiêu. (Khi đi viếng Đất Thánh, quê hương của Chúa, du khách sẽ được dẫn đến đó để kính viếng).
Chúa Giêsu chịu nạn chịu chết vào chiều Thứ Sáu, áp ngày Thứ Bảy là ngày nghỉ lễ của người Do Thái; hơn nữa lại trùng vào Đại Lễ ‘Vượt Qua’ (Passover) (PÂ Gioan 19,31), nên theo tục lệ thời đó, các “tội nhân”, sau khi đã bị xử án treo trên thập tự giá, không được để qua đêm, đến chiều tối phải hạ xuống. Nhưng trước khi hạ xuống, phải dùng búa đánh giập ống chân của “tội nhân” để chắc chắn là đã chết thật. Nếu thật sự “tội nhân” chưa chết, thì sau khi hai ống chân đã gẫy, thân xác kéo thẳng xuống, “tội nhân” không còn thở được nữa, nên phải chết trong giây lát (như đã nói ở trên). Khi các người lính đến quan sát Chúa Giêsu, họ thấy Ngài đã chết thực sự, nên không đánh giập ống chân của Ngài, nhưng có một người lính đã dùng ngọn giáo đâm vào sườn trái của xác Chúa Giêsu. Ngọn giáo đâm thấu vào trái tim và lúc đó máu và nước từ trái tim Chúa Giêsu chảy ra. Tất cả những sự kiện này đã xảy ra y như lời trong Kinh Thánh Cựu Ước đã báo trước về cái chết của Đấng Cứu Thế như thế nào. (Xin xem Phúc Âm theo Thánh Gioan đoạn 19, từ câu 31).
Vào chiều tối ngày Thứ Sáu đó, có một ông tên là Giuse người ở xứ Arimathê (ông là một thành viên có thế giá trong Hội Đồng Do Thái và vẫn âm thầm tin theo Chúa Giêsu) đã đến xin Philatô cho tháo xác Chúa xuống. Sau đó, ông cùng với ông Nicôđêmô (cũng là một thủ lãnh nhóm Pharisiêu, nhưng vẫn âm thầm tin theo Chúa Giêsu, xin xem Phúc Âm Goan, đoạn 3, câu 1) táng xác Chúa theo tục lệ người Do Thái thời đó: tẩm liệm xác Chúa bằng thuốc thơm, quấn khăn liệm và đặt trong mộ đá. Mộ đá còn mới, của ông Giuse Arimathê và nằm trong thửa vườn của gia đình ông. Vườn nầy lại gần nơi Chúa Giêsu chịu đóng đanh (xin xem Phúc Âm Gioan đoạn 19, từ câu 38). Trong lúc hai ông táng xác Chúa, thì có Bà Maria Madalêna và Maria mẹ ông Gio-xê chứng kiến (Phúc Âm Maccô đoạn 15, câu 47). Chắc là có một số người khác nữa cùng tham dự cuộc táng xác; nhất là Đức Maria, Mẹ Chúa Giêsu; nhưng không thấy Phúc Âm nói đến. Còn Thánh Giuse có thể Chúa đã cất Ngài về trước rồi.
Chúng ta cũng nên nhớ: Thời đó, người ta không đặt xác chết trong quan tài như chúng ta ngày nay, nhưng chỉ tẩm xác bằng thuốc thơm, rồi quấn trong khăn liệm, sau đó đặt vào mộ đã đục sẵn trong một núi đá hay đồi đá lớn, sau đó lấy một tảng đá lấp cửa mộ; rồi những ngày tiếp theo, các người thân trong gia đình thường đến vào lúc sáng sớm, lật tảng đá lấp cửa mộ, rồi tiếp tục xức thuốc thơm cho xác người chết, thường là trong 3 ngày liền hoặc cả tuần lễ. Thuốc thơm này thường là mộc dược (myrrh) trộn với trầm hương (aloes) vừa ướp hương thơm cho xác chết, vừa giữ cho xác chết được lâu không thối rữa. Khi khai quật mộ các vua chúa Ai Cập thời xưa, người ta thấy rõ điều nầy.
THỨ BẢY TUẦN THÁNH
Cuộc đời trần thế của chúng ta thế nào rồi cũng phải kết thúc bằng sự chết.
Đó là một sự thật hiển nhiên và phũ phàng. Ai trong chúng ta cũng đã có chút kinh nghiệm đau buồn khi thấy các bạn hữu chúng ta, những người chúng ta thương mến, lần lượt bỏ đời này để ra đi…
Chúa Giêsu Kitô, Con Thiên Chúa đã nhận lấy thân phận loài người chúng ta. Nhưng nơi Người, sự chết chỉ là một ngưỡng cửa để đưa tới một sự sống khác: sự sống vĩnh cửu. Trong Đêm Thánh hôm nay, chúng ta tưởng nhớ tới biến cố Người đã từ cõi chết sống lại và trở nên ánh sáng cho loài người. Chúng ta cũng nhớ tới phép Thánh Tẩy là bí tích đã làm cho chúng ta được kết hợp vào sự chết và sự sống lại của Người. Khi đi theo ánh sáng của cây nến Phục sinh, chúng ta hãy làm sống lại niềm tin của chúng ta vào Đức Giêsu Kitô, Con Thiên Chúa. Chính người đã nói: “Ta là ánh sáng của thế gian. Ai theo Ta, sẽ không phải đi trong bóng đêm”.
Chúa Giêsu Kitô, Con Thiên Chúa đã nhận lấy thân phận loài người chúng ta. Nhưng nơi Người, sự chết chỉ là một ngưỡng cửa để đưa tới một sự sống khác: sự sống vĩnh cửu. Trong Đêm Thánh hôm nay, chúng ta tưởng nhớ tới biến cố Người đã từ cõi chết sống lại và trở nên ánh sáng cho loài người. Chúng ta cũng nhớ tới phép Thánh Tẩy là bí tích đã làm cho chúng ta được kết hợp vào sự chết và sự sống lại của Người. Khi đi theo ánh sáng của cây nến Phục sinh, chúng ta hãy làm sống lại niềm tin của chúng ta vào Đức Giêsu Kitô, Con Thiên Chúa. Chính người đã nói: “Ta là ánh sáng của thế gian. Ai theo Ta, sẽ không phải đi trong bóng đêm”.
VỌNG PHỤC SINH
MỪNG CHÚA PHỤC SINH
CHƯƠNG TRÌNH NGẮM TRONG TUẦN THÁNH
I-
THỨ HAI TUẦN THÁNH: THỜI GIAN 19H00. NGÀY:30/03/2015(Ngắm
Đứng)
-Ngắm thứ Nhất: Thầy Khoa (Thầy xứ)
-Ngắm thứ Hai: Ông Phan, (Giáo họ Phê-rô)
-Ngắm thứ Ba: Ông Tâm, (Giáo họ Phê-rô)
-Ngắm thứ Bốn: Ông Sự,
(Giáo họ Gio-an)
-Ngắm thứ Năm: Ông Hiểu, (Giáo họ
Phê-rô)
-Áp ngắm 1: Ông Liêm, (Giáo họ
Gio-an)
-Áp ngắm 2: Ông Chung, (Giáo họ
Gio-an)
II-
THỨ
BA TUẦN THÁNH: THỜI GIAN 19H00. NGÀY:31/03/2015 (Ngắm Đứng)
-Ngắm thứ Sáu: Ông Hoàng, (Giáo họ
Gio-an)
-Ngắm thứ Bảy: Ông Chuẩn, (Giáo họ Gio-an)
-Ngắm thứ Tám: Ông Hoàn, (Giáo họ Phê-rô)
-Ngắm thứ Chín: Ông Minh,
(Giáo họ Phê-rô)
-Ngắm thứ Mười: Ông Liêm, (Giáo họ
Gio-an)
-Áp ngắm 1: Ông Hiểu, (Giáo họ
Phê-rô)
-Áp ngắm 2: Ông Thuật, (Giáo họ
Phê-rô)
III-
THỨ
TƯ TUẦN THÁNH: THỜI GIAN 19H00. NGÀY:01/04/2015 (Ngắm Đứng)
-Ngắm thứ Mười một: Ông Nghĩa,
(Giáo họ Gio-an)
-Ngắm thứ Mười hai: Ông Chung, (Giáo họ Gio-an)
-Ngắm thứ Mười ba: Ông Kim, (Giáo họ Gio-an)
-Ngắm thứ Mười bốn: Ông Phát,
(Giáo họ Gioan)
-Ngắm thứ Mười lăm: Ông Hải,
(Giáo họ Phê-rô)
-Áp ngắm 1: Ông Minh, (Giáo họ
Phê-rô)
-Áp ngắm 2: Ông Vinh, (Giáo họ
Tô-ma)
IV-
THỨ NĂM
TUẦN THÁNH: THỜI GIAN 5H00. NGÀY:02/04/2015( Ngắm Rằng)
-Ngắm thứ Nhất: Bà Kiều, (Giáo họ Gio-an)
-Ngắm thứ Hai: Bà Huệ, (Giáo họ Gio-an)
-Ngắm thứ Ba: Bà Vinh (Giáo họ Tô-ma)
-Ngắm thứ Bốn: Bà Hương,
(Giáo họ Phê-rô)
-Ngắm thứ Năm: Bà Hảo, (Giáo họ
Phê-rô)
-Ngắm thứ Sáu: Bà Bông, (Giáo họ Tô-ma)
-Ngắm Than: Bà Thủy , (Giáo họ
Phê-rô)
*Chiều thứ bảy -18 giờ thánh lễ I
*Chiều: - 17 giờ: Thánh Lễ III
(Trước các Thánh Lễ có Nghi Thức Làm Phép Lá Và Rước Lá Trọng Thể)
II. THỨ HAI, THỨ BA, THỨ TƯ TUẦN THÁNH: (30-31/03 và 01/04/2015) Sáng thánh lễ như bình thường
*19 giờ: Cộng đoàn suy ngắm năm sự thương khó
Chúa Giêsu (Ngắm Đứng)
TAM NHẬT VƯỢT QUA
III. THỨ NĂM TUẦN THÁNH (02/04/2015)
TƯỞNG NIỆM CHÚA GIÊSU LẬP BÍ TÍCH THÁNH THỂ
*Sáng: Không có Thánh Lễ (cộng đoàn ngắm Rằng)
*Chiều: 18 giờ 00 THÁNH LỄ TIỆC LY
- Trong Thánh Lễ, có nghi thức rửa chân cho các
Tông Đồ.
- Sau Thánh Lễ: Rước Mình Thánh Chúa qua Nhà Tạm
* Canh thức Thánh Thể
19h15-20h00: Giờ chầu giáo họ Tô-ma
20h00-20h45: Giờ chầu giáo họ Phê-rô
20h45-21h30: Giờ chầu giáo họ Gio-an
21h30-22h15: Giờ chầu Hội LTX Chúa
22h15-23h00: Chầu riêng
IV. THỨ SÁU TUẦN THÁNH (03/04/2015)
TƯỞNG NIỆM CUỘC THƯƠNG KHÓ CHÚA GIÊSU
(giữ chay và kiêng thịt)
*Sáng: Không có Thánh Lễ (11h00 Suy Ngắm 14 Đàng
Thánh Giá Trọng Thể)
*Chiều: 15 giờ Suy Ngắm 14 Đàng Thánh Giá Trọng
Thể( Hội LTX Chúa)
18 giờ 00: - Cử hành nghi thức Tôn Vinh Thánh
Giá
- Công đoàn rước Thánh Thể
- Cộng đoàn rước và hôn kính tượng Thánh Chúa
Giêsu chịu nạn
V. THỨ BẢY TUẦN THÁNH: (03/04/2015)
*Sáng và chiều: - Không có Thánh Lễ
- Nhà Thờ sẽ mở cửa từ 7giờ đến 18 giờ 30 để
Cộng đoàn
kính viếng tượng niệm Chúa Giêsu chịu nạn
* Tối: 19 giờ: Thánh Lễ vọng Mừng Chúa Phục Sinh
VI. CHÚA NHẬT PHỤC SINH: (04/04/2012)
MỪNG CHÚA SỐNG LẠI VỚI TUẦN BÁT NHẬT PHỤC SINH
Các Thánh Lễ như thường lệ.
Vinh Thủy, ngày 25 tháng 03 năm 2015
BPV
Đề nghị các giáo họ nộp danh sách các tông đồ,
để giáo xứ mời
Mời quý Tông Đồ hiện diện đông đủ để tập nghi
thức rửa chân, vào tối thứ tư Tuần Thánh sau giờ ngắm 15 sự thương khó
(Y phục: áo Chemise trắng dài tay, đeo cravatte)
2. Thứ Sáu Tuần Thánh: giữ
chay và kiêng thịt
Giữ chay: đúng 18 tuổi đến 60 tuổi phải ăn chay
kiêng thịt;
Kiêng thịt: từ 14 tuổi trở lên (GL. Điều 1251 và 1252)
*MỘT SỐ HÌNH ẢNH CỦA GX TRONG TUẦN THÁNH
Kiêng thịt: từ 14 tuổi trở lên (GL. Điều 1251 và 1252)
*MỘT SỐ HÌNH ẢNH CỦA GX TRONG TUẦN THÁNH
Nhận xét
Đăng nhận xét